Thứ Bảy, 2 tháng 2, 2013

Thái Cực Quyền - Dương Lộ Thiền kỳ 5: Lừng lẫy so tài, phong thái đại sư



           Ba lần đến Trần Gia Câu, 18 năm trời đằng đẳng, đến khi học nghệ thành tài, Dương Lộ thiền đã bước sang tuổi ngũ thập, Lại thêm ba năm cuối cùng ở trong mật thất cùng sư phụ Trần Trường Hưng chỉ chăm lo luyện võ, không chú ý đến việc gì khác. Thế nên, khi bước ra ngoài, Dương Lộ Thiền trong như một ông lão, râu tóc mọc dài, bạc trắng như cước. đó cũng là lúc Trần Trường Hưng nói với lộ Thiền rằng: “Bây giờ con có thể trở về quê được rồi, quyền thuật của con đã tinh thông, có thể trở thành nhân vật số một số hai trong giới võ lâm rồi”.

            Trở về tới phủ Quảng Bình, dù ra đi với mục đích vượt hơn đối thủ, nhưng Dương Lộ Thiền lại trở về với một tâm thái hoàn toàn khác. Ông chủ độngt ìm đến nhà Vũ Vũ Tương, nói cho Vũ nghe những gì mình đã học được và cũng chẳng ngần ngại chỉ dạy cho Vũ những gì tinh túy nhất của Thái Cực quyền. Đợi khi Vũ đã luyện thành thạo rồi, Dương Lộ Thiền mới đề nghị Vũ quyết đấu.

            Thế rồi cơ hội cũng đến, vào “Hạnh ho vũ hội” năm ấy, Dương Lộ Thiền chính thức mời Vũ Vũ tương so tài cao thấp. Từ ngày Dương Lộ Thiền từ Trần Gia Câu trở về phủ Quảng Bình đến nay, tính ra cũng đã ngót nữa năm. Vũ nghĩ rằng, với thời gian ấy, mình đã nắm được cốt lõi những chiêu thức mới mà Dương Lộ Thiền đã học được tại nhà Trần Trường Hưng nên chẳng ngại ngần nhận lời. Có điều, Vũ đã nhầm lớn, cái mà Dương Lộ Thiền học được trong mật thất Trần Gia Câu không chỉ là những chiêu thức.

            Không giống với lần trước, lần này dù là người đề nghị quyết đấu nhưng Dương Lộ Thiền cứ đứng yên bất động ở một  góc võ đài. Nhìn kỹ tư thế của Lộ Thiền, chỉ thấy chân trái ông bước lên trên một chút, hai tay để hờ trước mặt. Xem ra, thế võ chẳng có vẻ gì là cường mãnh hạ gục đối thủ. Trước nay quen thói biết trước chiêu thức của đối thủ rồi dùng chính chiêu thức ấy để khắc chế đối phương, Vũ vô cùng khó chịu khi Lộ Thiền gần như chẳng có phản ứng gì. Khi sự nghi hoặc lẫn bực tức khiến đầu óc Vũ căng lên đến đỉnh điểm, Vũ hét lên một tiếng, vung quyền lao vào Dương Lộ thiền.

            Nhưng sự tức giận khiến những đòn tấn công của Vũ cường mãnh bao nhiều thì sự đáp trả lại chỉ là con số không. Lộ Thiền cứ thoắt ẩn thoắt hiện, từ cơ thể đến bộ pháp mềm mại như một dải tơ khiến những đòn đánh của Vũ cứ như là rơi vào chỗ trống. không gặp bất cứ lực đối kháng nào nhưng những đòn đánh hiểm của Vũ cứ như rơi vào chổ trống. không gặp bất cứ lực đối kháng nào nhưng những đòn đánh hiểm hóc của Vũ cũng không thể chạm đến được người của Dương Lộ Thiền dù hình ảnh đối phương vẫn sừng sững xuất hiện trước mặt. Cứ như vậy, ba tuần hương đã trôi qua mà Vũ vẫn chưa có cách nào tiếp cận được đối thủ. Biết Lộ thiền đã đạt đến cảnh giới xuất thần nhập hóa, cao hơn mình hẳn một bậc, khuôn mặt Vũ hiện lên vẽ bi phẫn tột cùng. Song vốn là kẻ nhanh trí, ngay lập tức Vũ dừng chân, chấp tay với Lộ Thiền một cái mà nói rằng: “Hạnh Hoa võ hội là chổ để huynh đệ khắp nơi giao lưu võ thuật, chúng ta chỉ nên đấu đến đây thôi. Công phu của Dương huynh quả thực là hơn người, tiểu đện xin bái phục!” nói rồi, Vũ tự mình nhảy xuống võ đài nhận thua, bảo toàn danh dự. lúc này, Dương Lộ Thiền mới mỉm cười rằng: “Vũ đệ quá lời rồi!”

            Trận đầu trong “Hạnh hoa võ hội” hôm ấy, tiếng là hai người giao đấu hữu nghị rồi cũng rất hữu nghị, Vũ Vũ Tương nhận thua, song những người đến xem ai cũng biết, trình độ võ công của Dương Lộ Thiền đã vượt hơn Vũ hẳn một bậc. Ba lần đến Trần Gia Câu, mất đến 18 năm trời, mọi người đều biết, họ Dương đã có được Thái Cực Quyền mật truyền của Trần Trường Hưng, vì thế việc Lộ Thiền thắng Vũ Tương cũng khong có gì là lạ. Điều khiến nhiều người hiếu kỳ chính là những thế võ uyển chuyển mềm mại như sợi tơ trôi trong không khí mà Dương Lộ Thiền sử dụng trong trận đấu này. Những người học võ bàn tán xôn xao về quyền pháp kỳ lạ mà Dương Lộ Thiền sử dụng. Rồi người này nhỏ tai người kia, khắp cả vùng Hà Bắc người ta bàn tán xôn xao về môn bộ quyền pháp có tên là “Hóa quyền” (quyền pháp mềm mại như sợi tơ), có thể hóa giải mọi chiêu thức tấn ông bằng những động tác cực kỳ mềm mại. Kể từ đó, cao thủ võ lâm khắp nơi tìm về phủ Quảng bình, một vùng đất trước nay những cao thủ võ lâm ít khi đặt chân đến chỉ để tận mắt được chứng kiến và so tài với môn quyền pháp mềm mại uyển chuyển kỳ lạ của họ Dương. Và cho đến tận ngày nay, ở phủ Quảng bình, người ta vẫn còn kể cho nhau nghe những trận quyết đấu lừng danh của danh sư Thái Cực quyền, Dương Lộ Thiền.

            Một lần, Lộ Thiền quyết đấu với một cao thủ võ lâm từ xa tìm đến. Để thu hẹp không gian di chuyển của Lộ Thiền, đối thủ đề nghị hai người giao đấu trên một bức tường cao. Lộ Thiền mỉm cười chấp nhận giao đấu. nhưng bức tường hẹp không khiến cho ông bị khó di chuyển như đối phương nghĩ. Vẫn lúc ẩn lúc hiện, mềm mại như sợi tơ, những chiêu thức của Lộ Thiền khiến cho đối thủ hoa mày chóng mặt. Chỉ mới vài hiệp, đối phương đã bị trung đòn văng ra. Thấy đối phương loạng choạng chực ngã xuống khỏi bức tường cao, Dương Lộ Thiền vội vã phi thân về phía trước nắm lấy chân của đối thủ cứu anh ta trông thế ngàn cân treo sợi tóc.

            Lại một lần khác, Dương Lộ Thiền ngồi câu cá bên bờ sông thì có hai người vốn theo học ngoại gia quyền đi qua. Biết người đang ngồi câu chính là Dương Lộ Thiền lừng lẫy khắp phủ Quảng bình, hai người muốn thử sức nhưng lại sợ không địch lại được họ Dương. Cuối cùng, hai kẻ nhìn nhau gật đầu rồi quyết định tấn công  từ phía sau lưng hòng đẩy Dương Lộ Thiền ngã xuống sông. Nhưng chiêu thức ấy chưa kịp tung ra thì chỉ nghe hai kẻ nham hiểu hự lên một tiếng rồi văng xuống sông. Hóa ra, Dương Lộ Thiền vốn đã cảm thấy hai kẻ này định đánh lén nên đã có phòng bị trước. Khi kẻ quyền kẻ cước xong đến, Dương Lộ Thiền đứng vụt dậy, người hơi cong về phía trước, lưng gồng lên. Chạm phải cơ thể như sắt thép của dương Lộ Thiền, hai nhà ngoại gia quyền đều bi chính phản lực đòn đánh của mình hất văng xuống sông. Diễn giải dài dòng nhưng mọi chuyện chỉ diễn ra trong chớp mắt. Trong khi hai kẻ đánh lén đang vùng vẫy bơi lên bờ để thoát thân thì Dương Lộ Thiền thu cần câu, ung dung ra về.

            Nổi tiếng nhờ môn võ bí truyền và những trận đấu, Dương Lộ Thiền cũng bắt đầu mở võ đường truyền dạy võ công cho những người trong gia đình cũng như con em trong phủ Quảng bình. Huyện thành Vĩnh Niên trở thành vùng đất võ từ đó. Người ta kể rằng, thời ấy, chẳng có đứa trẻ nhà nghèo nào lại không mơ tưởng có ngày trở nên lừng lẫy khắp vùng như võ sư bán than Dương Lộ Thiền. Và có lẽ chúng sẽ càng tự hào hơn khi biết rằng, danh tiếng của Dương Lộ Thiền không chỉ dừng lại ở phủ Quảng Bình nhỏ bé.

1 nhận xét: